Lần đầu tiên con đi học xa nhà
Bỏ lại quê hương đằng sau vời vợi nhớ
Xe lăn bánh mẹ còn theo nhắc nhở
Nước mắt con chạm má tự bao giờ.
Học xa nhà con mới biết làm thơ
Nỗi nhớ mẹ tràn lên trang giấy trắng
Con ở trọ trong căn phòng vắng lặng
Tiếng mẹ vọng về: cố gắng nhé con!
Học xa nhà con lại sợ mỗi hoàng hôn
Cứ thấy gia đình ai quây quần ăn cơm tối
Con giật mình giọt nước mắt rớt vội
Mặn chát bờ môi, nghẹn đắng tâm hồn.
Lần đầu tiên con thấy mình lớn khôn
Là lần đầu xa vòng tay của mẹ
Nhưng dù ở đâu con cũng biết mình nhỏ bé
Mỗi khi trở về ngã vào lòng mẹ yêu thương.