Tháng 9 về, mang theo một làn gió se lạnh, khẽ khàng len lỏi qua từng kẽ lá, đánh thức vạn vật sau giấc ngủ hè nồng nã. Đó là lúc đất trời khoác lên mình chiếc áo mới, lãng đãng và dịu dàng, báo hiệu mùa thu đã thực sự gõ cửa.

Nhớ những buổi sớm tháng 9, khi sương còn vương vấn trên những cành cây, giọt nắng đầu tiên rắc vàng qua kẽ lá, tạo nên những vệt sáng lung linh huyền ảo. Đâu đó, mùi hương hoa sữa thoang thoảng bay trong gió, đánh thức những ký ức xưa cũ, những hoài niệm ngọt ngào của một thời đã qua. Tháng 9 không ồn ào, vội vã như những tháng hè rực lửa, mà lắng đọng, trầm tư như một bản nhạc giao hưởng dịu êm. Những con đường quen thuộc bỗng trở nên lãng mạn hơn dưới sắc vàng úa của lá cây. Từng chiếc lá khô lìa cành, chao nghiêng trong gió rồi nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất, tạo nên một tấm thảm vàng rực rỡ. Mỗi bước chân đi như đang dẫm lên một khúc nhạc của thiên nhiên, nghe tiếng lá khô xào xạc dưới gót chân, lòng bỗng thấy bình yên đến lạ.

Tháng 9 cũng là mùa của những món quà đặc biệt từ đất mẹ. Mùa của cốm xanh, của thị vàng, của những trái hồng chín mọng. Không gì tuyệt vời hơn khi được thưởng thức một chút cốm dẻo thơm, nhấp một chén trà nóng trong tiết trời se lạnh của mùa thu. Những hương vị ấy không chỉ làm thỏa mãn vị giác mà còn gợi lên những cảm xúc thân thương, ấm áp về quê hương, về gia đình.

Mùa thu tháng 9 còn là mùa của những buổi chiều tà nhuộm tím chân trời, những ráng chiều hoàng hôn rực rỡ, lãng đãng. Những khoảnh khắc ấy khiến ta muốn dừng lại, hít thở thật sâu, để cảm nhận hết vẻ đẹp bình dị mà quyến rũ của mùa thu.

Tháng 9 về, không chỉ mang theo sự thay đổi của thiên nhiên mà còn gieo vào lòng người những cảm xúc bâng khuâng, những suy tư trầm lắng. Đó là lúc ta nhìn lại những gì đã qua, trân trọng những khoảnh khắc hiện tại và mơ về những điều tốt đẹp phía trước. Mùa thu tháng 9, một vẻ đẹp không cần tô vẽ, cứ thế nhẹ nhàng đi vào lòng người, để lại những dư vị khó quên.